Tâm sự trải lòng người làm nghề Bảo Vệ – Vệ Sĩ
Nhắc tới nghề bảo vệ, vệ sĩ mọi người thường cho rằng đây là một nghề nhàn hạ, thu nhập khá. Thế nhưng sự thật đằng sau đó lại không phải như vậy. Một người bảo vệ đã không ngần ngại chia sẻ tâm sự trải lòng những vất vả khó khăn của nghề…
Tâm sự trải lòng người Bảo vệ – Vệ sĩ chuyên nghiệp |
Tôi đến với nghề Bảo vệ trong một dịp tình cờ đọc một mẩu tin tuyển dụng trên internet. Trước kia tôi không quan tâm lắm với nghề Bảo vệ và vẫn thường nghĩ rằng nghề Bảo vệ chẳng qua là những người ăn không ngồi rồi, lười lao động. Cho đến một ngày tôi thất nghiệp, không còn vốn liếng, ăn bám gia đình. Cuối năm 2010, tôi đã nộp đơn xin vào làm Bảo vệ, Cái nghề mà trước kia Tôi không bao giờ nghĩ đến là mình sẽ làm nó. Cơ duyên đưa tôi đến với nghề Bảo vệ là như thế đó, cũng không có gì đặc biệt. Nhưng ở môi trường này tôi cũng học được nhiều thứ. Đầu tiên là sự chịu đựng, bản lĩnh và sự quyết đoán…
Ngày đó tôi được nhận vào Công ty, được ký hợp đồng với mức lương 8giờ/ngày làm việc 1 ca là 2.600.000 (cộng tất cả các khoản) luân chuyển ca liên tục. Phải nói là khá vất vả vì nhà tôi ở rất xa chỗ làm (khoảng 20 km). Mức lương như thế so với thu nhập trước kia tôi làm ngoài (4,5 triệu một tháng) thì chẳng thấm vào đâu cả. Nhưng ngoài xã hội: “lớn tiền thì lớn sống”. Có tiền nhiều thì tiêu pha nhiều, vả lại không ổn định lắm (nghề tự do mà). Công việc bên ngoài cũng có lúc nhàn rỗi, có sẵn tiền lại sử dụng vào những trò vô bổ như cờ bạc, rượu chè…
Học nghiệp vụ bảo vệ |
Những ngày đầu đến với nghề Bảo vệ thật vất vả. Lương thấp đường xa, có lúc tôi cũng nản chí muốn xin nghỉ việc. Nhưng nghỉ việc ra ngoài làm hoặc buôn bán thì phải có trình độ chuyên môn và vốn liếng nhất định. Tôi thì không có những thứ ấy. Trong lòng an ủi, “thôi thì cứ làm, biết đầu ngày nào đó lên lương”. Thế là tôi bắt đầu tập trung vào công việc, không để cuộc sống bon chen bên ngoài ảnh hưởng.
Thấm thoát đến nay tôi đã làm việc tại Công ty được gần 8 năm. Giờ đây với mức lương đội trưởng mục tiêu 8.500.000đ (cộng cả tiền thâm niên và trách nhiệm), tuy chưa phải là cao so với thời giá hiện nay, nhưng nhờ chi tiêu hợp lý nên cuộc sống của tôi và gia đình cũng tạm ổn. Sau một ngày làm việc vất vả, tôi lại về với gia đình êm ấm, rảnh rỗi lại chạy thêm Grab. Trong thâm Tôi vẫn thầm cảm ơn Công ty, nơi đã cưu mang tôi trong những ngày khó khăn, Và bây giờ tôi đã quyết định gắn bó với nghề Bảo vệ, nơi tạo điều kiện cho nhân viên vừa học vừa làm, giúp cho cuộc sống, tương lai sau này của chúng tôi có thêm nhiều cơ hội.
Người Bảo vệ là thế, có nguy hiểm và vất vả không như mọi người vẫn nghĩ: đó là “Nghề ăn không ngồi rồi”.
Tôi tự hào khi khoác trên mình chiếc áo màu xanh bảo vệ .Càng tự hào hơn khi đó là nghề mà tôi yêu thích, cái nghề cống hiến âm thầm. Tôi cũng mong tất cả mọi người hãy cùng lặng nghe 1 phút để thấy rằng người bảo vệ cũng đáng được tỏa sáng, đáng được vinh quang và đáng được trân trọng. Một nghề không đòi hỏi bằng cấp, học thức quá cao nhưng lại cần những con người cần mẫn, có đạo đức nghề nghiệp, có tác phong của một người lính thời bình, và đặc biệt họ là những con người yêu cái nghề mà cuộc đời đã sắp xếp cho họ.
Để kết thúc và qua bài viết này tôi cũng nhắn nhủ các bạn. Nếu bản thân chưa có trình độ chuyên môn hay vốn liếng nhất định thì hãy thử duyên số với nghề bảo vệ. Vì nghề Bảo vệ cũng tốt mà. “Bảo vệ là cánh tay nối dài của lực lượng Công an” và các bạn cũng có thời gian để củng có thêm chuyên môn và vốn liếng sau này. Và nhất là đối với nhưng bạn sinh viên mới ra trường, mà chưa tìm được công việc nào thì hãy đi làm bảo vệ. Vì công ty sẽ lo chỗ ở cho bạn, điều này rất hữu ích đối với bạn đấy.